Thứ Tư, 27 tháng 10, 2010

Chông chênh


Vẫn biết không thể dùng lời để bỏ đi nỗi buồn.
Và thật vô duyên khi nói lời hãy vui lên hay đừng buồn nữa cho lúc buồn.

Nhớ khi học Toán thời phổ thông thầy dậy: 
"Đúng với mọi trường hợp và sai chỉ với một"
Cuộc sống cũng như xác suất trong toán?
Một lần là đủ để kết luận cho một nhân cách con người?
Đã có lúc mình tưởng chẳng gì thay đổi được khi người ta đã trưởng thành
...
Hình như nỗi buồn tự thân
Chưa và không bao giờ có lý do trách cứ
Bản thân nó là một cung bậc cảm xúc
Xen trong rất nhiều điều tuyệt vời
cả những điều đơn giản nhất
...
Cho mình chọn im lặng
Im lặng khi luôn muốn cảm ơn đời
Im lặng khi trào dâng nỗi nhớ
Im lặng cho sự dằn vặt
...
Sự ngắn dài của cuộc đời chẳng ai biết
nhưng niềm vui hay nỗi buồn thì ...
làm sao đây???
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét